#Giờ mở cửa: 

05.05 — 21.05.2023

—Thứ Ba tới thứ Sáu: 16.00 – 19.00 (đóng cửa vào các thứ Hai và thứ Ba)
—Thứ Bảy và Chủ Nhật: 14.00 – 19.00

#Địa điểm:

Á Space, Ngõ 59 Ngô Gia Tự, Long Biên, Hà Nội

#Lời cảm ơn: 

Nghệ sĩ Nguyễn Đức Huy và Á Space xin gửi lời cảm ơn chân thành tới: Lê Xuân Tiến, Quang Quang, Nguyễn Trần Nam, Hà Thuý Hằng, Nam Nguyễn, Sơn PT, Nguyễn Hữu Hải Duy và Trung tâm Bảo trợ và Phát triển nghệ thuật APD vì mọi sự hỗ trợ quý giá cho trưng bày.

#Tiểu sử: 

Nguyễn Đức Huy (sn.1995, Hà Nội) là một nghệ sĩ thị giác chủ yếu thực hành với hội họa, digital art và hoạt hình. Tác phẩm của Huy có thẩm mỹ đậm màu sắc, hài hước nhưng ẩn chứa bối rối và lạc lõng. Huy từng tham gia một số triển lãm và trình chiếu phim trước đây gồm: Voices On SCREEN (Staatlich Kunstsamlungen Dresden, Đức, 2022), Đây không phải một bài hát tình yêu (Như Trăng Trong Đêm 3, Hà Nội, 2022), Chạy trên đường vàng(Á Space, Hà Nội 2021), Cõi Riêng Ảo (Manzi Art Space, Hà Nội, 2021), Hội Chẩn (Manzi Art Space, Hà Nội, 2019), Bộ Hành Cà Nhắc (Nhà Sàn Studio, 2016).

Linh Lê là một giám tuyển, cây viết và người nghiên cứu tại Sài Gòn. Công việc hiện tại của Linh thể hiện quan tâm của cô với chủ đề tính biểu hành (performativity) của lưu trữ, không gian và cơ thể trong nghệ thuật. Trong năm 2020, Linh được chọn là một trong hai ứng viên tham gia chương trình lưu trú trao đổi giám tuyển giữa Việt Nam và Sydney (Úc). Một số dự án trước đây của Linh gồm có tập san Măng Ta, dự án giáo dục nghệ thuật CáRô. Linh có bằng Cử nhân (Honours) Quản Lý Nghệ thuật từ Đại học Essex kết hợp với Nanyang Academy of Fine Arts (Singapore).

#Chương_trình
 
Á xin hân hạnh giới thiệu và thân mời các bạn tới với ‘Rồi Sẽ Đến Lúc’, trưng bày cá nhân đầu tiên của nghệ sĩ Nguyễn Đức Huy với sự đồng hành của giám tuyển Linh Lê.

Cái bóng

technicolour 

căn nhà

vắng

nước

chờ

gõ nhịp

ô vuông 

những con ngựa

chạy 

như không

sân cỏ

gió

lặng

“Rồi sẽ đến lúc” — trưng bày cá nhân đầu tiên của Nguyễn Đức Huy — gợi lên một không gian chuyển tiếp, lửng lơ giữa ranh giới của riêng và chung, của những thân hình luyện tập thể thao và sự ngưng đọng kéo dài của thời gian. Ở nơi này, các góc nhìn liên tục dịch chuyển khi nghệ sĩ đào sâu vào quá trình nghiên cứu hình thể nam tính trong bối cảnh nhà riêng đến những sân chơi thể thao, và ngược lại: từ những tiếng lộc cộc, lách tách nhịp nhàng sinh ra từ chuyển động không ngừng trên nền không gian được-sống gần như tĩnh lặng, đến sự vắng mặt ngộp thở của âm thanh khi cơ thể và những gì tồn tại quanh đó trở nên bất động. 

Một nhân vật nam không rõ danh tính xuất hiện xuyên suốt triển lãm, thường là đi cùng với một khối đặc rõ rệt – cái bóng của anh ta. Thay vì men theo truyền thống mô tả bóng tối trong hội hoạ, mà mục tiêu chính là để tiết lộ những thông tin thực tế về vật thể và nguồn sáng của nó, cái bóng của Nguyễn Đức Huy chính là những thể hiện có tính ước lệ về bản sao bất từ của cơ thể – linh hồn. Khi cái bóng-bản sao được hiện thực hoá và hư cấu hoá nhờ có sự đồng hiện của cả chuyển động lẫn trạng thái ì hay sự thụ động, những câu hỏi mở ra rằng cái bóng này cho ta những thông tin gì, và thiếu vắng điều gì?