Viết bởi Minh Tâm cho IN:ACT 2022


Ghi thêm: ở lều mình ngồi, mọi người nói với nhau về lưu trữ, về approriation trong thực hành nghệ thuật, “tái chế” như là một sự lưu trữ, một không gian sống/tạo nghĩa khác cho các trình diễn. Sau rồi mình đã nghĩ, người viết, như mình, liệu có thể làm gì với những trình diễn nghệ thuật bên cạnh những bài reflection quen thuộc (mà thi thoảng mình thấy mình viết bằng những khuôn mẫu)?

Vẫn là mình không biết gì cả, mình chỉ có thể làm. Viết về các trình diễn trong khuôn khổ IN:ACT 2022 là thách thức đối với mình, khi mình còn rất xa xôi bỡ ngỡ trước nghệ thuật trình diễn cũng như các khung khổ lý thuyết của nó. Vậy là mình đã chọn đường dễ hơn, làm những gì mình thường làm: mơ mộng với chữ nghĩa.


Minh Tâm:

tôi / làm / tôi / lang thang / đôi bờ / bến / vắng

Biết rằng: ngủ là niết bàn. Trong điều kiện của một giấc mơ, tìm tôi.

Có thể là người viết không chuyên và bartender nghiệp dư, luôn không biết gì cả.

Tự (tôi) đi tìm tôi trong chữ, trong thị giác khứu giác vị giác thính giác xúc giác, trong giấc mơ, ký ức, những gì lặp lại không hồi kết trong đầu mình.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.