Trích xuất camera Gopro ghi lại ngày hôm đó.

Bên cạnh một số thứ đều đều ổn định

– Quán chật cứng một cách khá ổn định.

– Như cái chợ vỡ một cách khá ổn định của một cái không gian fake đối lập với cái không gian chợ thật im thin thít ngay bên ngoài đường.

– Khách nói cười trò chuyện khá ổn định và họ cũng cứ chờ đợi khá ổn định.

– Ánh sáng hơi yếu một cách khá ổn định.

– Oxi hơi thiếu một cách khá ổn định.

– Người của quán tất bật pha đồ chạy đồ khá ổn định.

– Người đập đá khá ổn định.

– Cả sự lo lắng của họ xuất hiện khá ổn định sau mỗi vòng phục vụ.

– Một em bé gái mặc áo lông ngồi xem tivi khá ổn định.

– Sự yên lặng từ 4-5 người đàn ông châu đầu vào ván cờ rất ổn định.

– Sự xuất hiện của một người đàn bà đẹp thật ổn định. Bà bước vào quán với một đoạn hội thoại khá ổn định với một người đàn ông đeo kính. Ngôn ngữ của họ khá ổn định. Cách người đàn bà rời khỏi quán cũng vậy.

– Một người đàn ông khác với một tâm thái khá tập trung đôi khi hơi bồn chồn. Trước khi rời quán ông đi hỏi mấy bàn bên cạnh mượn cái bút để viết gì đó lên cái phong bì. Khó ai thấy rõ khoảnh khắc này, cự lý không đủ quan sát, ánh sáng không đủ nhìn thấy rõ. May ra chỉ một vài người ở ngay sát đó thấy cái được chữ viết lên là Hán tự. Trước khi rời quán, người đàn ông bỏ chiếc phong bì vào cái túi nilon treo sẵn ở tay nắm cửa kính quán. Trong túi có sẵn cân đường, hộp sữa, vài quả cam. Bên cạnh túi là một xâu chìa khóa 34 chiếc cũng được móc vào cửa quán.

Ai xôi lạc bánh khúc đây, bánh khúc đây * là thứ phá vỡ sự ổn định đáng kể đầu tiên.

Một người mua, hai người mua, nhiều người mua… ai đó đã tổng kết chị bán được 30 suất bánh khúc. Thời gian đó tiếng rao bánh khúc đi đã trở nên ổn định.

– Sới cờ tướng giải tán vì quán tới giờ sắp đóng cửa.

– Một cuộc gọi tới máy của cô chủ quán, trong giây lát một anh chàng shipper đã đỗ xe trước cửa quán.

– Một chiếc Lục Bình cỡ đại được anh di chuyển từ phía sân sau xuyên qua không gian quán dựng trước cửa quán để chuẩn bị cho lên xe buộc.

– Cô chủ quán đưa sáu mươi ngàn đồng trả tiền ship cho a rồi quay vào quán.

– Sau đó mấy giây: xoảng.

– Một tiếng vỡ rất lớn vừa xảy ra ngay trước cửa quán, cô vẫn đi thẳng vào phía sân sau.

– Lớp cửa cuốn của quán đang hạ xuống ngay khi đó.

– Quán bắt đầu có tiếng nhạc.

– Một bài của Văn Cao trong bóng tối của quán khi đèn tắt dần.

– Rồi tắt hẳn.

– Từ sân sau, một người con trai xuất hiện với một viên than đã yếu, nó còn nóng nhưng không đủ hồng, chỉ chừng nửa giờ nữa nó sẽ trở thành một xác than ổn định. Người này hỏi gì đó trước khi mó tay lên ấn một nút công tắc để cửa cuốn được từ từ kéo lên rồi ra khỏi đó.

– Mọi việc đã kết thúc với một đám nhân vật kể trên xuất hiện đứng ở sân sau cũng với một cái Lục Bình khác, nhưng lần này nó lạ lắm.

 

(*) tiếng rao ‘Ai Bánh Khúc’ là một sự ngẫu nhiên xen vào vở.

(*) sự ghi nhận của camera gopro cũng như một vị khách ổn định xuyên suốt vở.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.